Trả lương tháng 15 triệu đồng vẫn không tìm được osin có tâm

‘Nhiều người Việt viện lý do rằng nếu nhận được mức lương 20 triệu đồng như osin ngoại thì họ sẽ làm tốt hơn, đó là một sự ngụy biện’.

Người giúp việc Philippines đang rất được ưa chuộng tại TP HCM vì trình độ cao và làm việc chuyên nghiệp. Mức lương của họ dao động trong khoảng 15-20 triệu đồng mỗi tháng. Trong khi đó, thị trường người giúp việc trong nước lại ở một thái cực khác: chất lượng thấp, thiếu chuyên nghiệp, đi kèm với một mức lương không cao.

Từng trải qua cảm giác tồi tệ khi thuê người giúp việc trong nước, độc giả Hy chia sẻ: “Tôi từng thuê người giúp việc để chăm sóc người nhà nằm bệnh viện (thuê hẳn phòng dịch vụ trong bệnh viện đầy đủ tiện nghi). Người nhà tôi vẫn tự chủ được sinh hoạt cá nhân. Người được thuê chỉ cần theo dõi người thân của tôi chứ không phải làm gì nặng nhọc. Tiền chăm sóc tôi trả một ngày 500.000 đồng, thời điểm cách đây hơn 5 năm. Mỗi ngày, tôi đều gửi đồ ăn cho người nhà nên cũng tiện gửi luôn cho người chăm. Đây là tôi tử tế với họ chứ không phải yêu cầu trong thỏa thuận hợp đồng.

Một thời gian sau, người nhà nói tôi không phải gửi đồ ăn nữa. Vậy là người giúp việc quay sang đòi tôi phải trả tiền ăn. Tất nhiên, tôi vẫn trả thêm một bữa cơm trưa cho họ. Giá một phần cơm ở căn tin là 20.000 đồng nhưng tôi trả hẳn 25.000 đồng. Ấy vậy mà người giúp việc vẫn không hài lòng, nói với y tá và những người xung quanh rằng tôi keo kiệt, tính toán, ngày chỉ cho họ ăn một bữa.

Trong khi đó, trái cây, đồ bổ dưỡng chúng tôi gửi vào viện, người thân tôi đâu có ăn được mấy, chủ yếu người giúp việc ăn. Người quen của tôi vào thăm cũng nói đùa rằng “người giúp việc mà cứ như người đi nghỉ dưỡng”. Thấy người giúp việc cư xử không biết điều, tôi cho nghỉ luôn. Một lần vào bệnh viện, tôi tình cờ ngồi gần một nhóm người chăm bệnh khác. Nghe họ chỉ nhau cách ra yêu sách với chủ thuê mà tôi chỉ biết tròn mắt ngán ngẩm”.

Đồng cảm với những bức xúc khi thuê người Việt giúp việc nhà, bạn đọc Anh Tuấn bày tỏ: “Không phải tôi tự chê người Việt mình nhưng thật sự bản thân đã trải qua rất nhiều đời giúp việc, từ trẻ cho đến rất già, tuy nhiên tôi chưa thấy ai có tính toàn diện cả. Có người siêng thật nhưng làm không kỹ, hay để ý vặt. Có người làm việc rất nhanh nhưng lại ẩu, tôi phải nhắc nhở mệt người. Có người cẩn thận nhưng lại không biết nấu ăn… Và nhất là rất nhiều người làm việc theo kiểu thích nghỉ lúc nào là nghỉ.

Từ khi đổi qua osin là người nước ngoài, tôi thấy hoàn toàn khác biệt: mọi kỹ năng họ đều có, mà còn rất chuyên nghiệp nữa. Tôi có cảm giác như mình đang sống trong một khách sạn hạng sang, được phục vụ sẵn hết vậy, không phải nhắc nhở hay phải chỉ tận tay rằng làm cái này, cái kia như dạy trẻ lần đầu. Lợi thế lớn nhất là tôi không phải tốn thêm tiền thuê gia sư dạy kèm tiếng Anh cho con vì ngoại ngữ của họ rất chuẩn”.

“Nhiều osin người Việt sẽ viện lý do rằng nếu nhận được mức lương 15-20 triệu đồng một tháng như người nước ngoài thì họ cũng sẽ làm tốt hơn. Nhưng đó là một suy nghĩ ngụy biện. Nên nhớ rằng, giá trị lao động phải có trước thì mới được trả giá cao. Không ai mua một món hàng với lời hứa cứ trả nhiều tiền rồi giá trị sử dụng của món hàng sẽ tăng lên. Lương tăng trước, chất lượng lao động mới tăng sau là cam kết hão huyền'”, độc giả Thai Nguyen nói thêm.

Nói về cơ hội và thách thức với người giúp việc Việt Nam, bạn đọc Bùi Thu Hin nhận định: “Lúc tôi mới nghỉ hưu, một lần trò chuyện với mấy người bạn cũng tạm gọi là khá giả, tôi đùa rằng mình đủ tiêu chuẩn làm quản gia cho những gia đình gia thế. Tôi giỏi tiếng Anh, biết lái xe, giỏi chi tiêu, thu xếp gia đình, có tiêu chuẩn cao về vệ sinh và sạch sẽ, thạo các quy tắc lễ tân, tâm lý với trẻ con, trung thực tuyệt đối, không tám chuyện…. Nghe đùa tưởng thật, họ nhao nhao lên giành nhau thuê tôi làm giúp việc.

Tôi biết rằng, thị trường người giúp việc ở ta luôn trong tình trạng cung không đủ cầu. Thế nên, người làm nghề này không cần phải lo lắng gì về chuyện công việc hay lương thưởng. Chỉ sợ rằng người làm nghề không đủ bản lĩnh, trình độ, tâm huyết để được trả công cao mà thôi, chứ tôi tin các gia chủ không ai tiếc tiền để thuê được một người giúp việc như ý.

Thị trường cao cấp tôi không dám nói, nhưng ở phân khúc thấp hơn, như cháu gái tôi, thu nhập hai vợ chồng trên 100 triệu đồng một tháng, sẵn sàng thuê osin với mức lương khoảng 15 triệu đồng (không ngủ lại), nhưng rất khó kiếm người ưng ý. Có thể thấy, chúng ta vẫn còn đánh giá thấp nghề này nên ít ai chịu chăm chút nâng cao trình độ và đạo đức làm việc để có được thu nhập cao hơn”.

Làm gì để người giúp việc trong nước được trả lương cao như osin ngoại? Độc giả Lâm Lê Tứ kết lại: “Ở nước ngoài, osin là một nghề và được đào tạo chuyên nghiệp hẳn một năm về tất cả nghiệp vụ, kể cả sơ cấp cứu và cứu hỏa. Còn việc người giúp việc biết lái ôtô hay tiếng Anh gần như là chuyện đương nhiên. Trong khi đó, ở Việt Nam, thử hỏi có bao nhiêu osin được đào tạo bài bản và biết được những việc này? Hay họ lại nói nếu tôi biết tiếng Anh, lái xe, sơ cấp cứu… thì đã đi làm việc khác rồi? Đó chính là cái tồn tại.

Chưa kể, mấy trung tâm môi giới việc làm còn lừa đảo người xin việc và người cần tìm osin, gây cảm giác bất an cho cả chủ, lẫn người làm. Tôi cho rằng, để cải thiện chất lượng người giúp việc trong nước theo hướng tích cực, rất cần nhà nước hỗ trợ đào tạo nghề nghiệp, đạo đức và bảo vệ hợp pháp cho người lao động, cũng như người thuê lao động”.

                                                                                                             Lê Phạm tổng hợp